[Review] Những ngày tháng yêu thầm

NHỮNG NGÀY THÁNG YÊU THẦM

Tác giả: Chí Vô Ý

Nhân vật: Trương Nhuệ  Âu Tiểu Hải

Link download: e.thuvien

Link dành cho người không có tài khoản trên e.thuvien: ebook

(vì đây là câu chuyện có thật nên sẽ không để thể loại là “đam mỹ” nha! ^^)

-oOo-

Nội dung:

Lần đầu tiên gặp nhau, Âu Tiểu Hải đã không có ấn tượng tốt với Trương Nhuệ, chỉ cảm thấy cậu là một người hoàn toàn không có chút kiến thức nghiệp vụ nào khi Trương Nhuệ loay hoay mãi mà không hề điền được một câu nào vào bản trắc nghiệm phỏng vấn. Vốn cũng không muốn để ý nhưng sau khi bị sếp ra chỉ thị, Tiểu Hải đành phải ra tay giúp Trương Nhuệ. Sau đó, Trương Nhuệ thuận lợi trở thành nhân viên mới của công ty.

Ban đầu, mối quan hệ giữa Tiểu Hải và Trương Nhuệ chỉ đơn thuần là đồng nghiệp bình thường không mặn không nhạt, thỉnh thoảng gặp nhau, ăn vài bữa cơm. Khi ấy, Tiểu Hải vẫn còn đang loay hoay và mệt mỏi trong mối tình dây dưa với Lục Khải. Quen nhau đã lâu, tình yêu cũng sâu đậm, thế nhưng một ngày nọ, Lục Khải nói với Tiểu Hải anh sẽ kết hôn. Tiểu Hải không níu giữ cũng không trách móc, chỉ lặng lẽ ôm nỗi đau trong tim, quyết định chia tay với Lục Khải. Tuy nhiên, bởi còn yêu Tiểu Hải nên Lục Khải không buông tay, một mặt kết hôn, một mặt vẫn qua lại với Tiểu Hải. Đau khổ, chán nản, tổn thương, Tiểu Hải muốn rời xa Lục Khải nhưng mỗi khi bắt gặp ánh mắt bi thương và tha thiết của anh, Tiểu Hải lại không nỡ, lại dùng dằng không dứt khoát.

Cứ thế, mập mờ mối quan hệ không biết gọi là gì với Lục Khải, Tiểu Hải đau đớn và mệt mỏi, có đôi lần uống rượu tìm quên, khi đó, anh luôn có Trương Nhuệ bên cạnh làm bạn. Dù nhiều khi cũng thấy ánh mặt cậu nhìn mình là lạ, anh vẫn nghĩ rằng cậu là “straight”, đối với anh hẳn chỉ là bạn bè.

Rồi một ngày, không chịu nổi sự dây dưa không rõ với Lục Khải, Tiểu Hải quyết định dọn đến ký túc xá ở. Không ngờ, bạn cùng phòng lại là Trương Nhuệ.

Sống chung một thời gian, Tiểu Hải bắt đầu khám phá ra nhiều mặt mình còn chưa biết ở Trương Nhuệ. Một đêm kia, nghe tiếng đàn ghita tha thiết mà du dương của cậu, anh kinh ngạc nhận ra, mình đã thích cậu rồi. Nhưng mặc cho trái tim mình đã hiểu rõ nó thuộc về ai, Tiểu Hải vẫn không có can đảm tiến tới vì anh biết, Trương Nhuệ không phải người “trong giới”.

Ôm mối tình đơn phương, lặng lẽ vui vẻ, lặng lẽ u buồn theo từng cử chỉ của đối phương, Tiểu Hải chợt nhận ra anh không thể tiếp tục như vậy. Nếu muốn hết hy vọng, anh chỉ còn cách phải nhìn người ấy đi bên cạnh kẻ khác, thế nên, anh lựa chọn ủng hộ chị gái Trương Nhuệ, tác hợp Trương Nhuệ với Lưu Giai – cấp dưới của anh.

Tưởng như thế sẽ khiến trái tim mình thôi loạn nhịp nhưng Tiểu Hải đã lầm, nó không những không thôi thổn thức mà còn rỉ máu. Một lần nữa tổn thương vì tình, Tiểu Hải xin nghỉ phép, đến Tô Châu du ngoạn với mục đích mượn thời gian làm quên đi nỗi đau đơn phương kia.

Tại Tô Châu, Tiểu Hải gặp được nhiều người, trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc: vui vẻ, hạnh phúc, bi thương, tuyệt vọng; lại chứng kiến sự hợp tan của nhiều mối tình, có kết thúc có hậu cũng có kết thúc tan vỡ

Những mong có thể xoa dịu trái tim chịu nhiều đau thương, kết cục Tô Châu lại ghi dấu trong anh rất nhiều ưu sầu.

Thế nhưng, đời có trầm ắt sẽ có thăng. Vào ngày sinh nhật của mình, anh nhận được quà từ Trương Nhuệ. Tâm tình vui sướng nhanh chóng hóa thành nỗi nhớ, cái chết của một người bạn vì mối tình tuyệt vọng, câu chuyện trong quá khứ của chàng trai mới quen… tất cả thôi thúc Tiểu Hải trở về, trở về để đối diện với tình cảm của chính mình.

Về lại Bắc Kinh, Tiểu Hải cùng Trương Nhuệ thẳng thắn đối mặt, cuối cùng cũng vỡ lẽ, suốt khoảng thời gian qua, cả anh và cậu đều vì quá khứ tổn thương mà nhút nhát, không có can đảm bày tỏ nên đã tự mình làm khổ mình, vùng vẫy trong mối tình đơn phương không chút hy vọng.

Đã hiểu thấu tình cảm của nhau, hai người bắt đầu cuộc sống chung tràn ngập yêu thương và hạnh phúc. Thế nhưng, hạnh phúc vĩnh viễn không là bến bờ dễ cập, sóng gió chẳng mấy chốc đã tràn đến.

Bị chị gái Trương Nhuệ – người đã một tay chăm sóc cậu, vô cùng yêu thương nhưng cũng rất độc đoán và cố chấp phản đối, bị người trong công ty biết mình là đồng tính, Tiểu Hải vì đã chịu quá nhiều tổn thương, tâm lý sinh sợ hãi, không có can đảm đối diện cũng không muốn hủy hoại tiền đồ của Trương Nhuệ, một lần nữa quyết định trốn tránh.

Rời xa Bắc Kinh, trở về Tô Châu, bắt đầu cuộc sống mới, nhưng có thật Tiểu Hải sẽ quên được Trương Nhuệ, quên đi những ngày tháng nồng ấm, hạnh phúc bên nhau…

***

Cảm nhận: đây là một câu chuyện hay.

“Những ngày tháng yêu thầm” dường như là câu chuyện có thật, do chính Tiểu Hải (tên nhân vật đã được thay đổi) kể với tác giả – một người bạn qua mạng. Bởi vì tự nhận mình không có tài văn chương nên anh đã nhờ tác giả giúp anh kể lại câu chuyện tình yêu nhiều thăng trầm của mình. Thời điểm Chí Vô Ý viết truyện này, anh và Trương Nhuệ vẫn đang sống bên nhau.

Trong câu chuyện này, Tiểu Hải thật sự là một người chịu rất nhiều tổn thương, dù trong quá khứ hay đến mối tình hiện tại. Cuộc đời anh trải qua không ít mối tình nhưng người anh yêu chỉ có Lục Khải và Trương Nhuệ.

Trong truyện, có tất cả bốn người đàn ông bày tỏ tình cảm với Tiểu Hải và trong số đó, chỉ có mỗi Trương Nhuệ là người duy nhất chưa từng tổn thương Tiểu Hải.

– Lục Khải: là người đàn ông đầu tiên Tiểu Hải yêu. Anh đối với Tiểu Hải cũng trao hết tất cả tình cảm, anh yêu chiều, dịu dàng và chăm lo cho Tiểu Hải. Thế nhưng, tình yêu của anh dành cho Tiểu Hải, tuy sâu đậm lại không đủ lớn để anh có thể vượt qua thế tục, công khai với thế giới, chống đối lại gia đình. Biết rõ sẽ làm tổn thương Tiểu Hải và cũng làm tan vỡ mối tình này, anh vẫn thuận theo gia đình, cưới vợ sinh con, để lại cho Tiểu Hải một vết thương không thể xóa nhòa. Dù sau đó, anh luôn nói cả đời chỉ yêu mình Tiểu Hải, anh vẫn không cách nào có thể lấy lại được khoảng thời gian gắn bó khi xưa, lấy lại được trái tim vẹn nguyên tình yêu dành cho anh.

– Lý Bân: là quá khứ đau đớn của Tiểu Hải. Hắn yêu Tiểu Hải, đối xử rất tốt với Tiểu Hải nhưng Tiểu Hải không yêu hắn, mà bản thân hắn cũng là một phần tử đen tối của xã hội. Đã làm sai tất sẽ bị trừng phạt, hắn bị Tiểu Hải tố giác phải ngồi tù, mà chính hắn cũng đã tổn thương Tiểu Hải, khiến Tiểu Hải bại lộ chuyện mình là đồng tính, phải rời bỏ chiếc ghế giảng đường. Lý Bân yêu Tiểu Hải bằng một tình yêu độc chiếm nhưng đến cuối cùng, cái hắn bắt được trong tay, không gì khác hơn chỉ là một mảnh vỡ ký ức.

– Vương Hướng: cấp trên của Tiểu Hải, luôn nhìn Tiểu Hải bằng một ánh mắt lạ lùng. Tiểu Hải không yêu hắn, hắn không cam tâm, không chịu nổi khi nhìn thấy anh hạnh phúc bên Trương Nhuệ nên đã “đâm sau lưng” Tiểu Hải, khiến anh lại một lần nữa phải hứng chịu những ánh mắt tò mò, soi mói của mọi người. Tình yêu của hắn có lẽ chưa thể gọi là yêu, mà đơn giản là sự đố kỵ và ham muốn chiếm hữu. Hắn tổn thương Tiểu Hải nhưng chẳng thể vui sướng hay thỏa mãn, đến cuối cùng cũng chỉ có thể nuối tiếc và hối hận nhìn anh bước chân ra đi.

– Trương Nhuệ: là người duy nhất yêu Tiểu Hải bằng tất cả trái tim và lý trí. Vì Tiểu Hải, Trương Nhuệ cam tâm vứt bỏ tất cả, cậu trân trọng anh, hy sinh cho anh, thậm chí chấp nhận chống đối người chị mình hết mực kính sợ bởi vì anh. Trương Nhuệ không phải người đàn ông hoàn hảo, cậu cũng có lúc trẻ con, ở nhà cũng ít chịu động tay động chân việc bếp núc, dọn dẹp nhưng trong tình yêu, cậu là tình nhân tuyệt vời. Tình yêu cậu dành cho Tiểu Hải là duy nhất, là thuần khiết và không một chút toan tính vụ lợi.

Bốn người đàn ông, bất luận là ai, cách yêu thế nào đều đã có những khi khiến tim Tiểu Hải đau đớn, nhưng chỉ có Trương Nhuệ là người duy nhất khiến anh không có cách nào buông tay. Trốn tránh đến Tô Châu, hy vọng lần nữa xóa đi hình bóng của cậu, kết cuộc chỉ nhận ra mình càng nhớ cậu nhiều hơn, ký ức của những khi kề cận bên nhau vĩnh viễn chưa từng phai mờ trong tâm trí.

Truyện không nhiều cao trào, không có cái hồi hộp, dày vò gọi là “ngược thân, ngược luyến tàn tâm”, chỉ đơn giản là lời tự sự khi vui khi buồn, khi cười khi khóc của một người trải qua nhiều thăng trầm trong tình cảm. Tuổi nhân vật trong truyện không lớn, khi bắt đầu cũng chỉ mới 22 nhưng cuộc đời lại chịu nhiều tổn thương và đau khổ.

Không khí trong truyện trầm lắng mà nhàn nhạt, nhiều phân đoạn chỉ thuần là kể về công việc hay miêu tả ngoại cảnh nhưng khi đi vào tình cảm nhân vật, lại có rất nhiều nốt lặng. Tiểu Hải không biết nên gọi là kiên cường hay yếu đuối. Trong công việc, bất chấp hoàn cảnh có thế nào anh cũng có thể chống chọi, có thể dùng nhiều cách mà lèo lái, phụ trợ công ty vượt qua khó khăn. Đối với tình yêu, anh lắm khi cũng tuyệt tình, dứt khoát.

Thế nhưng, nói anh kiên cường thì sao anh lại dễ dàng buông tay chỉ vì một hai lần đối mặt với chị gái Trương Nhuệ? Vì sao anh không tin tưởng tình yêu của Trương Nhuệ, tin tưởng vào tương lai của hai người?

Có lẽ, đối với mọi người, đối với công việc, Tiểu Hải rất kiên cường, rất mạnh mẽ nhưng khi đối diện với Trương Nhuệ, anh lại trở nên yếu đuối và do dự. Thật ra, như vậy cũng thực tế thôi, bởi vì yêu nên sợ tổn thương, sợ đổi thay nhưng đồng thời cũng sợ thấy người mình yêu bị thương tổn nên đành lựa chọn ra đi.

Xuyên suốt câu chuyện là rất nhiều những suy ngẫm và triết lý về quan niệm sống, trong đó, nổi bật nhất chính là hai chữ “nuối tiếc”. Từ sự lựa chọn lý trí của Lưu Khải để vuột mất Tiểu Hải, sự dằn vặt day dứt không thể nói ra đến mức hiểu lầm rồi tuyệt vọng của Tiểu Huy, cho đến nỗi đau chia cắt do sự phản đối của gia đình khiến Âu Dương và Jack ly biệt. Tất cả đều đem đến đau đớn khôn nguôi cho người trong cuộc cùng với sự ân hận vô bờ vì khi ấy đã lỡ buông tay.

Đọc truyện, thấy không khí trầm lắng bình thản, không phải cái hương khói buồn man mác cũng không phải yêu hận tình thù dằn vặt dày vò nhau, đơn giản chỉ là đôi chút thăng trầm trong cuộc sống, trong tình yêu mà nhân vật chính trải qua, để rồi khi những khổ đau, những uất ức nghẹn ngào ấy trôi đi, chờ đợi họ, mặc dù không hẳn là một bến bờ hạnh phúc vĩnh viễn nhưng sẽ là một tương lai tay nắm tay cùng nhau đối mặt.

Bình luận về bài viết này

15 bình luận

  1. Phuc

     /  08/10/2013

    hay, truyen hay, bai binh cung hay

    Trả lời
  2. kim

     /  13/05/2014

    rat hay., nhieu cam xuc

    Trả lời
  3. Nàng ơi, nàng có thể cho phép ta dùng bài Review này của nàng để giới thiệu truyện này bên trang capnhatdammy.wordpress.com được không.
    Thanks nàng.

    Trả lời
  4. Andy Chương

     /  11/03/2015

    Oh… Thật ngạc nhiên! Câu chuyện mình dịch từ rất lâu (mấy năm trước) trên taoxanh.net, vô tình search trên Google thì đọc được bài review quá chi tiết và sâu sắc của bạn, cảm ơn bài review của bạn nhé!

    Trả lời
    • Phuc

       /  22/07/2017

      Thì ra bạn Andy Chương là dịch giả, rất hâm mộ người dịch châu chuyện này, văn phong cực hay và lột tả được hết văn hoá cũng như không gian Trung Hoa. Tuyệt vời.

      Trả lời
    • Hiếu

       /  25/01/2018

      Rất thích cách dịch của anh. Nhất là chương 2, những đoạn tả cảnh a dịch xuất sắc.

      Trả lời
      • Andy Chuong

         /  18/05/2019

        Lâu lắm rồi mới vô tình vô đọc lại. Cám ơn bạn nhé!

  5. Ồ bộ này mình đọc cách đây mấy năm rồi ko nhớ nữa, hình như đọc trên vnfiction hay forum nào đó, h tình cờ thấy lại bài review của bạn cũng có đôi phần bồi hồi nha. Ko nhớ được chi tiết nữa nhưng nhớ được ko khí truyện, gần như đều man mác buồn, đoạn thời gian mà Tiểu Hải gặp những người bạn ở Tô Châu hầu như đều là những nỗi buồn, trăn trở và day dứt. Theo mình thì truyện này hay ở chỗ nó rất thật, nên cứ phải vừa đọc vừa suy ngẫm. Nói chung đây là một truyện hay, càng có trải nghiệm với cuộc đời và tình yêu thì chắc sẽ càng thấm và càng thích. À mà hồi đó mình gọi thể loại này là gay theme để phân biệt với các fic hường phấn (Lúc đó đam mỹ cũng chưa thịnh như bây h).

    Trả lời
  6. Hiếu

     /  25/01/2018

    Đã từng đọc trên Táo Xanh. Văn phong của người dịch rất hay

    Trả lời
  1. Những ngày tháng yêu thầm | Cập nhật đam mỹ

Nói nghe nè: ≧▽≦|≧◡≦|\(≧▽≦)/|≧△≦|(づ ̄³ ̄)づ~♥|(^_−)−☆|↖(^ω^)↗|◑ω◐|♉( ̄▿ ̄)♉ |┬_┬|╮(╯_╰)╭|(╰_╯)|⊙﹏⊙|o(>﹏﹏‿♥)|♥‿♥|◙‿◙|^(‘‿’)^|^‿^| 乂◜◬◝乂|(▰˘◡˘▰)|ಥ_ಥ|►_◄|ಠ_ರೃ|ಠ╭╮ಠ|ಠ,ಥ|໖_໖|Ծ_Ծ|ಠ_ಠ|●_●|(╥﹏╥)|(ு८ு)|(*´∀`*)人 (*´∀`*)|(눈‸눈)|≧__≦|(▰˘◡˘▰)|╭(๑¯д¯๑)╮|╮(╯▽╰)╭|≡(¯O¯¯)≡|(¯▽¯)~*|(⊙︿⊙)|(▼へ▼ メ)|(●´∀`)ノ♡|(〃・・〃)|ヾ(´・・`。)ノ”|【・ヘ・?】|\(“▔□▔)/|o(≧∇≦)o|╮( ̄▽ ̄”)╭|(*´▽`*)| ლ(¯ロ¯ლ)|(ノ´ヮ´)ノ***|(¯﹃¯)|≧’◡’≦|(‾-ƪ‾)|Σ( ° △ °|||)|~(‾▿‾~ ) |(⊙o⊙)|。゜(`Д´)゜。|(>﹏<)|(╯‵□′)╯︵┻━┻